Bánh xèo là một món không dễ làm và nguyên liệu thì khá phức tạp. Món này ở thành phố khi nào thèm quá thì xách xe ra chạy ra bánh xèo Tân Định hay bánh xèo Ngọc Ngân mua về. Siêng hơn một chút có thể chạy vô Bảy Tới mua bánh xèo thịt vịt nhưng đúng là không có cái cảm giác này khi cùng đổ với chị chồng ở quê.
Nhân bánh là thịt heo, thịt vịt tùy theo sở thích của mỗi người trong nhà và không quên làm riêng 1 ít bột ngọt cho em dâu út. Chị chồng thay món giá bằng đu đủ (vụ này mới biết à nhen). Trong nhà mỗi người một việc, người trộn bột, người vắt nước cốt, người rửa rau, người làm nước chấm. Tiếng nói, tiếng cười, vui thật là vui.
Kỹ năng chiên bánh thì không thể qua được bà chị chồng. Bánh của mình không có tiếng xèo lớn bằng khi chị đổ mà cũng không giòn cạnh bánh. Cái này bị đùa là "non tay".
Để làm món này nhà mình tận dụng hết những rau phong phú trong vườn. Đám cải bẹ xanh mẹ trồng và các loại rau chay, lá lụa, rau thơm, đọt cải đất, rau má, rau đắng, tần ô, lá cách; các Hia còn bổ sung đọt điều, đọt chiết, cát lồi,... Tất cả hương ngọt, chua, chát, cay, the của rau hoà quyện cùng vị béo nước dừa của bánh, vị ngọt của đu đủ, và thêm nữa giòn giòn của vị bánh chiên, lạo xạo của thịt vịt bằm lẫn xương làm hương vị của món bánh xèo thêm hấp dẫn.
Nước chấm làm bánh xèo chỉ pha nước mắm thêm chút nước dừa nêm sao chua chua, ngọt ngọt. Vụ này thì không non tay, thấy chén nước chấm của mình màu mè bắt mắt không...
Món này cũng là món duy nhất mà nhà mình không cùng ăn một lúc nhưng mà huy động lực lượng của rất nhiều người. Tội nhất là bà chị chồng ngồi đổ hoài đến nghe mùi ngán luôn. Nhưng nhìn sản phẩm của mình được món người chờ đón, bốc bằng tay, hít hà thì chị cười. Hình như chị không để ý đến cái nóng từ bếp lò và không nhớ đến lau mồ hôi trên trán...