"Người cũ không gặp không tìm
Mà sao bờ giậu bìm bìm cứ leo..."
Sáng qua chat với bạn, bạn than rằng "Tao mới gặp người cũ". "Rùi sao?". "Thấy bùn bùn nhớ chuyện hồi xưa". "Thui mày ơi... Giờ mày hạnh phúc wá rùi nhớ chi cái cũ...". "Bik rùi, nhưng cảm giác khó chịu cứ theo tao hoài...".
Bạn cứ chat, hình như chỉ để tỏ bày tâm sự...
Ừ, thì là người cũ, người xưa. Ai mà không có. Người cũ thường là tình đầu. Mà cái gì đầu bao giờ cũng đẹp, cũng tuyệt vời. "Tình chỉ đẹp khi còn dang dở..." mà. Nhiều khi chỉ là một ánh mắt, một nụ cười, cái răng khểnh, cái lúm đồng tiền,.. mà giờ có người nhớ lại vẫn còn đau, còn nuối tiếc. Cũng có người giờ người cũ trở thành bạn tâm giao, vì chẳng mấy ai hiểu mình nhiều như vậy (dù số đó, được mấy người). Có khi người cũ trở mặt, làm khó nhau trong cuộc sống hiện tại (cũng không hiếm). Cũng có khi người cũ gặp trên phố mình cố tình cuối mặt (thì đã là người dưng rồi mà)... Người cũ nhạt nhòa cả trong lời hẹn ngày xưa, nhạt nhòa trong cuộc sống bận rộn, thỉnh thoảng mới nghe nhắc tới vô tình trong đám bạn cũ hay vô tình gặp lại như bạn. Và lại thoáng chút xao lòng...
Biết bao lời định nói với bạn, đừng coi người cũ là toàn mỹ như kiểu "con cá vuột là con cá lớn". Bạn hãy nghĩ xưa mình và người ấy đã cùng xây mơ ước trên cát biển và giờ sóng đã cuốn trôi. Dĩ nhiên có buồn, có ngơ ngác, có hụt hẫng, có rơi chút nước mắt. Cái đẹp của tình cũ như ly nước mát giữa trưa hè, kiểu cái đẹp của tuổi dại khờ: vụng về và thơ ngây nhưng là cái đẹp đã được bơm phồng, để rồi vỡ òa. Và cũng đừng so sánh người cũ với người hiện tại. Bạn đã chọn người hiện tại và hãy làm hết sức để học cách yêu thương để chứng tỏ rằng mình đã lựa chọn đúng, để người xưa nhạt nhòa và chỉ còn hình ảnh của người bên cạnh bạn. Gia đình nhỏ của bạn đã rất vui rồi v.v... Có nhiều lời định nói nhưng rồi lại nghĩ chẳng biết nói gì thêm với bạn khi việc đó như là phản xạ tự nhiên...
Hạnh phúc thay cho ai có người cũ là người hiện tại. Tình đầu là tình cuối. Yêu chỉ một và chỉ một mà thôi. Để khỏi phải lấn cấn, bận lòng...
Mà nếu lỡ có lấn cấn bận lòng, xao lòng thì chỉ nên trong giây lát. Giống như nhà thơ Thuận Hữu đã viết "Mà có trách chi những phút xao lòng. Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ. Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ. Đừng có trách chi những phút xao lòng"...
Mình biết bạn hay đọc blog của mình... Nhớ nhen, mình vẫn muốn ở bên bạn nghe bạn kể về người nay của bạn....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét