Theo một bài báo ở Doanh nhân Sài Gòn Cuối tuần thì đại khái ở con người khi không biết trước được cái gì sẽ đến trong tương lai thì người ta hay bấu víu vào một cái gọi là niềm tin. Niềm tin có 3 dạng: tin vào tôn giáo (thần thánh), tin vào người khác và tin vào bản thân mình. Nghĩ lại thì thấy cũng đúng...
Ngày 23 tháng chạp
Ở nhà mình thì chỉ thờ ông bà. Cúng đưa ông táo về trời thì mọi năm cũng chỉ có nhang với trái cây và hoa quả. Sáng vợ vào search Google có nguyên một bài tế đưa tiễn ông táo rất là lâm li định trưa về đưa mẹ đọc thì đã trễ chuyến đò. Mẹ nói sợ kẹt xe nên tiễn ông đi hồi 9h sáng. Năm nay mẹ có làm thêm dĩa xôi và nồi chè. Trưa 23 về chồng đùa với vợ là không có cá chép mà lại ăn xôi nặng bụng không biết ông Táo có về đến đích không để tâu hết những lần vợ bị tổ trác. Thôi kệ, mấy năm trước có khi bận rộn những ngày giáp tết mà quên mất tiêu vụ này, có năm chỉ tiễn suông bằng 3 cây nhang đó thôi…
Ngày 26 tết
Khi ông nhà vườn cho thuê mai báo là không có cây mai đẹp chưng tết hai vợ chồng hối hả đi tìm ở chợ hoa. Theo chồng mình tin là nếu có cây mai trong nhà thì may mắn sẽ kéo vào trong năm sắp đến. Mai mua thì không khó nhưng niềm tin đối với người trồng mai và thuê mai thì đã sụt giảm đáng kể. Bài học rút ra ở đây là tiếp tục tin tưởng người khác chỉ cần… cẩn thận hơn một chút.
Ngày 30 tết
Nhà đốt giấy tiền vàng mã cho ông bà. Đốt xong mới thấy nhà kế bên có đốt đôi dép, cả nhà chặc lưỡi, thôi kệ có vàng với đô rồi để ông bà tự mua cho vừa ý. Tối bà chị mới nhớ là hổng có ghi tên tuổi gì hết. Mẹ nói vậy chưa chắc tới tay ông bà. “Tao đi lãnh tiền ở bưu điện có mỗi chữ “thị” mà làm phiền quá chừng, huống chi…”. Biết là đó là một thói tục không nên làm nhưng biết làm sao hơn khi vấn đề này thuộc phạm trù tâm linh, khi quan niệm đời này chỉ là tạm bợ đời sau mới vĩnh cửu, luân hồi...
Tối 30 trên đường về nhà, chồng siết nhẹ tay vợ hỏi “Có lạnh không?”. Tự nhiên thấy lòng ấm áp. Tự nhiên nghĩ rằng chỉ với cái siết tay đó mình có thể đi hết con đường đời. Tin ở mình và tin ở người bạn đời. Lúc này niềm tin được duy trì bằng cả trái tim….
Mùng 1 tết
Ngày này chồng thường nói vợ sướng vì ở nhà chồng không phải quét nhà (mẹ nói quét nhà là xua đuổi Thần Tài ra khỏi nhà và rác là tích tụ lộc cho cả năm). Đầu năm xuất hành đã chuẩn bị một cái áo đầm đỏ nhưng nghĩ đến lời các chị trong phòng tập có nói “Tụi tao coi dùm cho mày rồi, mạng mộc năm nay nhớ mặc màu xanh hoặc màu nâu nhen, kỵ màu đỏ, trắng đó!”. Nghĩ lại ông bà có nói “có thờ có thiêng, có kiêng có lành” nên vợ tìm mãi mới được áo đầm nâu. Không biết cả năm có may mắn như lời mấy chị nói không nhưng đầu năm đã được mọi người khen là mi nhon (thì bận màu tối mà).
Các ngày tết thắp nhang cho ông bà lần nào vợ cũng đứng thật lâu, lầm bầm lẩm bẩm. Chồng đi qua nghe câu được câu mất. Tối hỏi em khấn gì mà thành tâm dữ vậy, sao nghe gì có chữ luận văn. Vợ chỉ cười cười “Chỉ em với ông bà linh thiêng phù hộ biết thôi.”…Nhưng cũng từ thâm tâm mình tin rằng mình sẽ cố gắng hết sức để những lời ước nguyện cho ai đó được thành sự thật…
Cuộc sống hàng ngày đối mặt không hẳn là hoàn hảo, bằng phẳng với ai đó trong mỗi người. Không ai giống ai, nhưng sống với niềm tin giúp ta cảm thấy mọi thứ trở nên tốt hơn. Tin vào 1 tôn giáo, 1 chế độ chính trị hay tin vào 1 ai đó cũng là cách để ta biết rằng cuộc đời này vẫn luôn tồn tại những điều tốt đẹp, những yêu thương, những hạnh phúc cần được trân trọng. Niềm tin tạo nên hy vọng và yêu thương, niềm tin giúp ta bước về phía trước….
Xuân Tân Mão 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét