Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012

Từ Mai An Tiêm đến liếp dưa nhà mình

Ai cũng biết chuyện về Mai Yển - hiệu là An Tiêm, một nhân vật truyền thuyết từ thời Vua Hùng Vương thứ 18, ông được Vua tin yêu và gả con gái. Ông có một câu nổi tiếng rằng "của biếu là của lo, của cho là của nợ" và câu này đã làm phật ý nhà Vua. Ông bị đày ra đảo hoang. Nhưng với phong thái "trời sinh trời dưỡng, lo gì" ông đã tìm ra và phân phối giống cây trồng nổi tiếng: dưa đỏ hay còn gọi là dưa hấu.
Cùng là nhà nông, thấy những ruộng dưa gần đó có thuốc, có phân, có đủ thứ nên nhà mình sợ... (biết đâu được một ngày nào đó, thuốc kích thích cũng làm nổ dưa như ở Trung Quốc) và biết đâu ...Với cả ngàn lí do tương tự như vậy nên mới có dưa hấu trồng nhà. 
Ông Mai An Tiêm không hề nghĩ đến điều này, ngày xưa ông chỉ trồng bằng nước (chắc là nước giếng) và chăm sóc giống nhà mình... Nhà mình cũng có ruộng dưa, thật ra thì chỉ vài liếp ông anh trồng cho cả nhà thưởng thức. 
Bước ra sau nhà, đi bộ khoảng 5 phút là đến. Dưa nhà trồng không thuốc cũng không phân, chỉ tưới nước. Trái không lớn nhưng ngọt và mọng nước. Vỏ trái dưa nhẵn bóng, no tròn nằm ẩn mình dưới lá.
Dưa hấu không chỉ giải khát mà còn thanh nhiệt cho cơ thể. Mấy đứa cháu thích thú nhìn chú Út bẻ dưa bằng tay và thi nhau cạp, miệng đứa nào cũng dính tèm lem nhưng nhìn rất đáng yêu. Dưa nhà nhỏ thôi nên cứ trưa nắng là mỗi người một trái lấy muỗng múc. Cái đó bọn nhóc nhỏ trong nhà gọi là lẩu dưa hấu.
Một tiếng loay hoay ngoài ruộng, 2 vợ chồng và các cháu gom được một giỏ dưa. Chỉ hái dưa thôi mà đã thấy đau lưng. Thế mới thấy cái nhọc của nhà nông, lom khom suốt ngày dưới nắng mưa. Cám ơn Mai An Tiêm, doanh nhân thời mở nước - thủy tổ của nghề trồng dưa đã phân bố giống cây trồng này và cám ơn những người trồng chăm sóc dưa để có trái ngọt hôm nay. 
Dưa hấu trồng nhà cũng được đem lên Cần Thơ để biếu và để cho. Ở đây không bàn đến vấn đề cao siêu của ChoNhận như Mai An Tiêm (là phạm trù của nhờ vảđền ơn). Chỉ để cho mình cái tự hào khoe rằng "Dưa nhà đó, ngon lắm, thử đi" và để nhận được cái gật đầu tán thưởng "Ừ hén, ngọt dễ sợ".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét