Có những lời kêu trời, những giọt nước mắt nghẹn ngào...
Có rất nhiều câu hỏi tại sao việc lại xảy ra như thế....Những câu hỏi không có lời đáp....
Có những lời cầu nguyện ước gì hôm đó như thế này, giá như diễn ra như thế này thì đã không có chuyện xảy ra...
Có những lời trách móc sao đi chung một con đường mà chỉ mới một đoạn đã vội dứt tay lìa bỏ...
Có cảnh nào đau đớn hơn cảnh này khi người đầu bạc khóc kẻ đầu xanh, cảnh cha ôm con thơ ngồi chết lịm, anh chị tiễn đưa em mình...
Có những cuộc chia tay vĩnh viễn làm đau đớn lòng người ở lại...
Cầu mong cho gia đình tôi sức mạnh để vượt qua nỗi mất mát, dù biết rằng thời gian cũng không chắc có thể hàn gắn được nỗi đau đớn này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét